Lời Chúa: Lc 13, 22-30
Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: "Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?" Nhưng Người phán cùng họ rằng: "Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được. Khi chủ nhà đã vào đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: "Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi". Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: "Ta không biết các ngươi từ đâu tới". Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: "Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Ngài và Ngài đã giảng dạy giữa các công trường của chúng tôi". Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: "Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta". Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết, và những người trước hết sẽ nên sau hết".
Suy Niệm: CỬA HẸP
“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì Tôi nói cho anh em biết có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được” (Lc 13,24).
Theo quy luật tự nhiên, con người thường chọn đường lớn, cửa rộng để đi, để vào. Nhưng con đường để đi, để vào Nước Trời lại khác, chỉ qua ‘Cửa hẹp’ mới vào được mà thôi.
Trên hành trình tiến về ‘Quê Trời’, người Kitô hữu cần phải chiến đấu, cần phải tập dượt, thao luyện mà qua ‘Cửa hẹp’ để về đích một cách an toàn. ‘Cửa hẹp’ là những hy sinh, là sự rèn luyện nhân đức, là vứt bỏ khỏi mình sự ích kỷ, sự ghen tương. Thay vào đó, ‘Cửa hẹp’ là sự cảm thông, là sự sẻ chia và sẵn sàng giúp đỡ người khác.
Sự thành công trong cuộc sống luôn là những thành quả đạt được với mục đích và hoạch định của con người trong xã hội. Nhưng đối với người Kitô hữu, thì phải chiến đấu để qua ‘Cửa hẹp’. Ý nghĩa cuộc đời chúng ta không xây trên sự thành công đời thường, trên vụ lợi, nhưng phải kinh qua cửa hẹp là theo những chuẩn mực của Thiên Chúa qua Tin Mừng, qua giáo huấn của Giáo hội. Nếu không, đời sống chúng ta sẽ hư vô và trống rỗng. Khi đó, Thiên Chúa sẽ nói: “Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta” (Lc 13,27).
Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy dùng Lời Chúa làm kim chỉ nam cho đời sống chúng ta, để cuộc sống chúng ta luôn có Thiên Chúa đồng hành và Ngài sẽ đi bước trước để dẫn lối chúng ta qua ‘Cửa hẹp’ mà vào hưởng hạnh phúc trong Nước Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta sẽ được Chúa mời: “Hỡi người tốt lành và trung tín hãy vào mà hưởng niềm vui muôn đời” (Mt 25,21.23).
Giuse Nguyễn Văn Từ, MF
Suy Niệm 2: Hãy Vào Qua Cửa Hẹp
Câu hỏi mà một người vô danh đặt ra cho Chúa Giêsu đang khi Ngài trên đường lên Giêrusalem, đó cũng là câu hỏi thông thường nơi các trường phái của các vị thông luật thời Chúa Giêsu, và là câu hỏi như muốn giới hạn số lượng những người vào Nước Chúa: "Thưa Thầy, phải chăng ít người được cứu thoát?" Trong câu trả lời, Chúa Giêsu không nhằm đến số lượng nhưng là hướng tới một bình diện khác, tức là phẩm chất của những kẻ muốn vào Nước Chúa: họ phải qua cửa hẹp và cố gắng vào đúng lúc, khi còn thời giờ thuận tiện, đừng cậy dựa vào những liên hệ hời hợt bên ngoài với Chúa. Ơn cứu rỗi được Thiên Chúa trao ban cho mọi người: những kẻ trong dân Chúa chọn và cả những kẻ ở ngoài, bởi vì Chúa Giêsu đã đến để dẹp bỏ mọi hàng rào ngăn cách, thiên hạ sẽ từ đông, tây, nam, bắc đến dự tiệc trong Nước Chúa.
Ðặc tính phổ quát của ơn cứu rỗi không được hiểu theo phạm trù số lượng, nghĩa là không phải mọi người tự động đều được cứu rỗi. Sự cộng tác từ phía con người là điều cần thiết. "Hãy vào qua cửa hẹp", hẹp, vì nó đòi con người phải từ bỏ nhiều. Hình ảnh cậu bé Charlie trong phim hoạt hình, đứng trước cửa, ôm trên người rất nhiều thứ; cậu muốn bước ra ngoài chơi với bạn bè, nhưng lại không muốn bỏ những thứ đang chồng chất trên người mình; cậu bé bực tức nói lớn: "Làm sao tôi có thể bước qua cửa này được?". Nhiều người Kitô hữu chúng ta cũng có thể hành xử như vậy: vừa muốn vào Nước Chúa, vừa muốn giữ lấy mọi thứ không phù hợp với Nước Chúa; muốn vào Nước Chúa, nhưng lại không thực hành giáo huấn của Ngài, không canh tân đời sống của mình.
Chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì đã ban ơn cứu rỗi cho mọi người. Xin cho chúng ta biết từ bỏ những gì không cần thiết, nhất là những gì mất lòng Chúa, để chúng ta có thể bước qua cửa hẹp trở về Nhà Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)